Nghe tin chúng tôi vô chơi, vợ chồng Bình đóng cửa hàng trên TP.Tam Kỳ, chạy một mạch về nhà ở xã Tam Tiến (H.Núi Thành, Quảng Nam).
Nói Tam Tiến nhưng giáp ranh bãi biển Hà Thanh, Tam Thanh nổi tiếng của Tam Kỳ với làng bích họa, cát biển mịn màng và làn nước trong xanh. “Ba ơi, tối rủ mấy anh chị xuống biển bắt còng dầu nghe ba!”. Vừa về đến nhà, thấy ba lúi húi dưới bếp, Bình lên tiếng. Người cha nào nghe con gái “nhõng nhẽo” mà không xiêu lòng!

Chỉ với cách chế biến đơn giản, đã có món còng dầu giòn rụm
ẢNH: ANH QUÂN
Sau bữa ăn nhẹ buổi chiều tối, chúng tôi theo ba của Bình mang cuốc xẻng kéo nhau ra biển. Sau cơn dông, biển sáng rỡ và mát dịu dưới ánh trăng. Theo lời chủ nhà, chập choạng tối, những con còng dầu (một loại còng gió, người địa phương gọi là còng dầu) mở cửa hang chuẩn bị đi ăn. Cứ nhắm lỗ hang mà đào, lúc lúc lại cầm nhánh dương liễu thọc vào hang để biết hướng và độ nông sâu. Cát mịn dễ đào nhưng cũng dễ sụt, phải đào rộng ra rồi cúi người xuống lấy tay móc lần theo. Tay chạm vào con còng thì nhanh nắm chặt lấy mai, ấn xuống rồi bỏ vào giỏ, đừng để chúng lấy hai càng kẹp tay hoặc vùng chạy thoát. Hì hục đào vậy, nhưng có khi đến nơi chẳng có con nào, vì chúng đã kịp chạy ra khỏi hang để đi ăn trước đó mất rồi.
Khoảng nửa giờ, ngó trong giỏ được chừng mấy chục con còng và cũng đủ thấm mệt, cả đám lục tục ra về. Đổ còng ra thau, ba của Bình gỡ yếm, lặt mắt, rửa sạch rồi bẻ đôi, sau đó vớt ra rổ xóc xóc cho ráo nước. Trong khi đó, Bình chạy vô nhóm bếp củi, bắc chảo lên rồi đổ dầu phụng chờ nóng, thêm sả, ớt, tỏi băm nhuyễn phi thơm, bỏ rổ còng vô xào. Mùi thơm của còng chín tới trên chảo dầu nóng quyện với mùi bếp củi lan đến tận mấy cánh mũi phập phồng của thực khách tắm rửa xong đang chờ bên chiếc bàn dọn sẵn ngoài cửa.
Mấy phút sau, dĩa còng xào khô được bưng ra. Chỉ với dầu phụng và vài thứ gia vị đơn giản, những con còng trở nên giòn rụm, rau ráu, ngọt lịm trong miệng. Cùng loài giáp xác với tôm cua, nên dĩ nhiên đến mùa trăng thì còng dầu thường xốp, thịt không đặc và thơm như khi tối trời. Nhưng có hề chi khi người ta ăn bằng niềm vui được trải nghiệm đào còng dưới ánh trăng trên bãi biển thanh bình với tiếng sóng vỗ rì rào và trong sự niềm nở, tận tình, chu đáo của chủ nhà.
📌 Bài viết này được đóng góp bởi người dùng và bản quyền thuộc về người dùng đã xây dựng bài viết. Bản quyền thuộc về tác giả gốc và chỉ dùng cho mục đích học tập và giao tiếp. Nếu có bất kỳ vi phạm nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xóa nó.